Khi một vận động viên Đài Loan giành được huy chương vàng, không có việc kéo cờ Đài Loan và quốc ca khi trao giải, chỉ có lá cờ trắng với năm vòng tròn và bài hát Olympic được cất lên. Tên « Đài Loan » biến mất, trở thành « Đài Bắc Trung Hoa ». Bắc Kinh xoa tay hài lòng, còn người Đài Loan vô cùng thất vọng vì có cảm giác bị tước đoạt bản sắc.
Khi một vận động viên Đài Loan giành được huy chương vàng, không có việc kéo cờ Đài Loan và quốc ca khi trao giải, chỉ có lá cờ trắng với năm vòng tròn và bài hát Olympic được cất lên. Tên « Đài Loan » biến mất, trở thành « Đài Bắc Trung Hoa ». Bắc Kinh xoa tay hài lòng, còn người Đài Loan vô cùng thất vọng vì có cảm giác bị tước đoạt bản sắc.
Sinh ra trong một gia đình nghèo ở Uông Bí, Quảng Ninh, Nguyễn Sơn Lâm đã phải đối mặt với căn bệnh loãng xương từ khi còn rất nhỏ, khiến cơ thể yếu đuối và hai chân teo lại. Thế nhưng, với tinh thần mạnh mẽ và sự tự tin được truyền đạt từ người mẹ, anh đã vượt qua tất cả khó khăn, trở thành phóng viên thể thao và sau đó là nhà sáng lập trung tâm đào tạo Tỏa sáng.
Với ước mơ trở thành doanh nhân, Nguyễn Sơn Lâm cùng ba người bạn đã thành lập Công ty Cổ phần Đào tạo Tỏa sáng, với mục tiêu cung cấp dịch vụ đào tạo kỹ năng sống cho sinh viên. Anh không chỉ làm diễn giả, mà còn là người đầu tiên chinh phục đỉnh Phan xi păng bằng nạng gỗ, với cơ thể nhẹ nhàng nhưng tinh thần mạnh mẽ.
Sinh ra trong môi trường khó khăn, không có đôi tay nhưng Trí vẫn kiên cường học, rèn đôi chân để vượt qua số phận. Thương cha mẹ, Trí tự mình vươn lên, viết chữ bằng chân và ghi điểm tốt trong kỳ thi tốt nghiệp. Với ý chí mạnh mẽ, Trí trúng tuyển vào ngành Công nghệ Thông tin tại ĐH An Giang. Mặc dù gia đình nghèo, nhưng với ước mơ và nỗ lực, Trí đã đạt được điểm cao và bước vào đại học.
Trí có tình yêu đặc biệt với môn tin học và mong muốn theo đuổi ngành công nghệ thông tin. Thầy Nguyễn Ngọc Ký là nguồn động viên lớn nhất cho Trí, là người đã truyền đạt niềm tin và nghị lực sống cho em. Dù gặp khó khăn, nhưng với hình ảnh và tâm huyết của thầy Ký, Trí vượt qua mọi thách thức.
Trong khuôn khổ cuộc thi Tìm kiếm tài năng Việt Nam (Vietnam’s got talent 2011), Nguyễn Phương Anh – cô gái xương thủy tinh, đã ghi danh vào vòng chung kết, để lại dấu ấn mạnh mẽ trong lòng đông đảo khán giả. Dù không giành giải, nhưng với thân hình nhỏ bé và nghị lực phi thường, cô khiến nhiều người phải kính phục. Đặc biệt, cô từng đoạt giải nhì trong một cuộc thi hát tiếng Anh, chinh phục khán giả bằng tài năng và tâm huyết.
Trong tháng 10 năm 2015, Nguyễn Phương Anh đã bước chân ra khỏi Việt Nam, sang Australia du học với học bổng toàn phần từ Đại học Curtin. Với điểm số IELTS 8.0 ấn tượng, cô đã chứng minh khả năng tiếng Anh xuất sắc của mình. Cuộc hành trình du học của cô gái xương thủy tinh đã trở thành một câu chuyện đầy kỳ diệu, làm tin yêu thêm vào khả năng vượt lên trên mọi khó khăn.
Thành công không chỉ dừng lại ở cuộc thi tài năng, Phương Anh còn trở thành một trong những gương mặt được UNICEF chọn để tham dự Hội nghị cấp cao của Đại hội đồng Liên Hợp Quốc về người khuyết tật năm 2013. Ngoài ra, cô còn được bầu chọn là Đại sứ Sinh viên quốc tế của trường, là nguồn động viên cho những sinh viên khác trong việc vươn lên và vượt qua khó khăn.
“Đối với nhiều người, hành trình của một cô gái xương thủy tinh vượt qua đại dương để du học là như một câu chuyện cổ tích. Nhưng hãy tin, bạn có thể là người viết nên câu chuyện đầy ấn tượng cho cuộc đời mình”, Nguyễn Phương Anh chia sẻ.
Khắc sâu trong trái tim mọi người, Hiệp sĩ công nghệ thông tin Nguyễn Công Hùng là biểu tượng của nghị lực và lòng nhân ái. Mặc cho bệnh tật, từng bước anh vươn lên và gieo niềm tin cho cộng đồng. Sáng lập Trung tâm Nghị lực sống, anh giúp đỡ hàng trăm người khuyết tật tìm được công việc và khám phá thế giới thông qua tin học.
Không chỉ là người thầy tin học, Hùng còn truyền cảm hứng và nhiệt huyết cho thanh niên qua website conghung.com. Với những đóng góp không ngừng, anh được vinh danh là Hiệp sĩ Công nghệ thông tin và nhận nhiều giải thưởng uy tín. Tích dụng tình yêu máy tính, Hùng góp phần làm cho thế giới trở nên rộng lớn hơn.
Dù anh đã ra đi, nhưng tinh thần và công legacy của Hiệp sĩ công nghệ thông tin Nguyễn Công Hùng vẫn sống mãi trong trái tim những người yêu quý anh và những người anh đã giúp đỡ.
Đối với những người điếc câm, việc vượt qua phổ thông và bước vào đại học là một chiến công phi thường. Đoàn Phạm Khiêm, thủ khoa Hội họa Trường Đại học Mỹ thuật TP.HCM, là sinh viên câm điếc đầu tiên trong hệ thống đại học chính quy. Anh đã chinh phục thách thức này bằng sự kiên trì và tinh thần không ngừng nỗ lực.
Nguyên nhân từ một cơn sốt khi mới hơn 1 tuổi đã khiến Khiêm mất khả năng nói và nghe. Thay vì chấp nhận số phận, anh bắt đầu hành trình của mình với ngôn ngữ ký hiệu, trở thành một trong 5 người xuất sắc biên soạn Từ điển ngôn ngữ ký hiệu Việt Nam dành cho người câm điếc trên toàn quốc.
Đồng thời, Khiêm là giảng viên dạy miễn phí ngôn ngữ ký hiệu, hỗ trợ người câm điếc cao hơn trong học vấn và hòa nhập xã hội. Ước mơ của anh là xây dựng một ngôi trường riêng cho người câm điếc, nơi anh và mẹ làm giáo viên chính. Lớp học miễn phí của Khiêm luôn thu hút đông đảo sinh viên và giáo viên tham gia học vào hai buổi tối mỗi tuần.
Mắt tăm tối từ khi chưa rơi rụng, Bùi Ngọc Thịnh, cậu bé có đam mê âm nhạc, bắt đầu hành trình của mình từ năm 6 tuổi. Ở tuổi 12, Thịnh đã lập kỷ lục châu Á với khả năng chơi linh hoạt trên 7 nhạc cụ khác nhau. Hiện nay, ở tuổi 14, kỷ lục gia này đã vượt qua 12 loại nhạc cụ. Dù là đứa con duy nhất trong gia đình, bố mẹ cậu đều mù, nhưng nhờ tình thương và sự cố gắng không ngừng, Thịnh đã chơi được hơn một trăm bài hát trên nhiều loại nhạc cụ khác nhau.
Chăm chỉ với cổ nhạc từ khi còn nhỏ, cậu bé mù bắt đầu học đàn điện tử khi biết về nó từ ti vi và radio. Tận hưởng niềm đam mê, Thịnh tự tin trình diễn mọi thể loại nhạc, từ hiện đại đến cổ điển. Với những bước tiến không ngừng, cậu trai mù này trở thành nguồn động viên tinh thần cho bố mẹ và đồng cảm của đám đông.
Đánh thức niềm vui trong bóng tối, Bùi Ngọc Thịnh không chỉ trở thành ngôi sao trên sân khấu lớn mà còn là ánh sáng tinh thần cho gia đình mình. Ánh sáng từ âm nhạc đã biến cậu bé mù thành nguồn động viên, là nơi an ủi cho tâm hồn của cả bố mẹ.
Với những đàn nhạc đa dạng, Thịnh đã chiếm trọn trái tim của khán giả, từ những sân khấu nhỏ tại vùng quê Ninh Hòa đến Sân khấu Nhà hát lớn Hà Nội. Tiếng đàn của Thịnh không chỉ là âm nhạc, mà còn là câu chuyện của niềm tin, lòng kiên trì, và sức mạnh vượt qua những khó khăn.
Tham gia sự kiện gặp gỡ với Nick Vujicic tại Việt Nam, Linh Chi từ Yên Bái nhanh chóng thu hút sự chú ý với cái tên đặc biệt “Nick Vujicic” Việt Nam. Dù sinh ra không có chân tay do ảnh hưởng của chất độc da cam, Linh Chi không bao giờ làm bố mẹ buồn. Cô bé không chỉ yêu thích học hát và múa, mà còn đam mê đọc thơ và vẽ tranh. Trong giờ học, Chi ngồi vào bàn, kẹp bút vào một bên tay và miệng, viết từng chữ trên cuốn vở ly. Mỗi nét chữ đưa đi, tay và miệng Chi di chuyển theo, vượt lên trên nỗi đau và số phận khó khăn.
Chi đã vượt qua những khó khăn bằng tình yêu thương của gia đình và sự cố gắng cá nhân. Sau những ngày tháng luyện tập, Chi đã tự lập được trong cuộc sống. Tận dụng hai ống inox để di chuyển, Chi cũng đã thành thạo trong việc đọc và viết bằng cách kẹp vào cằm. Với tinh thần hiếu học và nghị lực sống, Linh Chi xứng đáng nhận học bổng, và tin mừng nhận được sự hỗ trợ toàn bộ chi phí làm tay chân giả từ các bác sĩ ở Trung tâm Đào tạo kỹ thuật chỉnh hình Việt Nam (Vietcot).